Chuyện người lính cứu hỏa vì dân quên mình
Contents
Mối quan hệ giữa nhân dân với lực lượng cảnh sát phòng cháy chữa cháy cứu nạn cứu hộ. Là mối quan hệ đặc biệt, gắn bó máu thịt không thể tách rời. Trong thế trận toàn dân phòng cháy chữa cháy gắn liền với phong trào toàn dân bảo vệ an ninh tổ quốc.
Bao nhiêu năm qua hình ảnh người lính cứu hỏa có mặt kịp thời tại các vụ cháy đương đầu với giặc lửa. Bất chấp hiểm nguy cứu tài sản tính mạng của nhân dân. Đã khắc sâu trong tâm trí của người dân. Hễ bất kỳ đâu có sự cố cháy nổ xảy ra. Sự có mặt của các anh, đem lại cho người dân sự yên tâm. Bởi họ biết các anh sẽ tìm mọi cách cứu họ ,và bảo vệ tài sản cho họ. Và trong chương trình nghĩa tình 114 hôm nay. Chúng tôi sẽ mang đến cho quý vị khán giả một câu chuyện thấm đẫm tình quân dân như thế.
Luôn gần gũi với nhân dân
Bà con trong khu phong tỏa đã quá quen thuộc với hình ảnh người chiến sĩ công an Nguyễn Tường Vinh. Hằng ngày ngày sau ca trực chốt, anh cùng tình nguyện viên lặn lội phát từng bao gạo. Cõng từng bó rau mà anh đã tự mình vận động xin được từ các nhà hảo tâm. Đến phân phát cho từng hộ gia đình đang phải chịu cảnh cách ly vì dịch bệnh.
“Nhà tôi bán vé số không có tiền nên nhờ chú Vinh hỗ trợ bà con mới được miếng cơm. Cám ơn chú Vinh nhiều vì chú Vinh nhiệt tình giúp cho bà con, nên mong chú Vinh được nhiều sức khỏe”
Ngoài chức vụ công an thì chú cũng đi khảo sát vòng vòng ở đây coi mấy người thất nghiệp. Với lại những hoàn cảnh khó khăn để chú xin quà để lại đây hỗ trợ cho từng hộ, nhận được những phần quà rất là đáng quý. Mong cho chú Vinh có sức khỏe tốt để giúp đỡ hơn dân đồng bào.
Từ xông pha nơi tuyến đầu chống dịch
Xuất thân trong gia đình lao động nghèo ở miền trung nơi gánh chịu những thiên tai khắc nghiệt. Vì thế mà anh thấu hiểu những vất vả thiếu thốn của người dân nghèo trong thời đại dịch. Viết đơn tình nguyện xông pha vào tuyến đầu chống dịch. Mong đóng góp một ít sức lực của mình cho sự bình yên của đồng bào. Như cái cách mà anh đã đến với nghề chữa cháy. Cũng xuất phát từ những trải nghiệm của một người đã từng thoát khỏi đám cháy. Nhờ sự giúp đỡ của mọi người xung quanh.
Với bản tính nhiệt tình và tâm thế sẵn sàng lao vào chỗ nguy hiểm của người lính chữa cháy. Nguyễn Đình Vinh xung phong canh giữ những chốt chặn phức tạp. Những khu phố, khu nhà trọ tiền ẩn nhiều nguy cơ bùng phát dịch bệnh. Và cũng từ đó Đình Vinh đã nhận ra có thật nhiều những mảnh đời khốn khó trong đại dịch. Họ rất cần được giúp đỡ để vượt qua cơn nguy cấp.
Đến hỗ trợ bà con lúc khó khăn lúc dịch bệnh
Từ lương tri thôi thúc Vinh đã vận dụng bạn bè và những quan hệ của riêng mình. Kêu gọi họ hỗ trợ cho bà con lao động tự do, công nhân, sinh viên ở nhiều xóm trọ trên địa bàn. Và chỉ sau một tháng quyên góp, một mình Vinh đã huy động trên 2 tấn lương thực, thực phẩm các loại như: gạo, rau củ, mì gói. Vinh tự tay chỉ mẫn chia ra những phần đều nhau nhất có thể. Và trực tiếp trao các phần quà cho bà con tại các dãy phòng trọ thuộc khu phố 3, và khu phố 6, phường Linh Trung, thành phố Thủ Đức. Ngoài ra Vinh cũng đã phối hợp với thanh niên một số trường đại học đóng trên địa bàn. Nhận hàng cứu trợ để cấp phát và những hoàn cảnh khó khăn.
“Tôi công tác tại phòng PC07 Công an thành phố Hồ Chí Minh. Được trưng dụng cùng với 40 đồng chí phòng PC07 về tăng cường cho Công an Thành phố Thủ Đức.Trong đợt cao điểm về đốt chặn đảm bảo an ninh trật tự xã hội. Theo chỉ thị 12, chỉ thị 16 của Ủy ban Nhân dân Thành phố. Hiện tại gia đình tôi cũng đang đang thuê phòng trọ ở Quận 12. Nên đồng cảm với những hoàn cảnh khó khăn đó. Tôi cùng tất thấy rất thương xót một số với hoàn cảnh khó khăn hơn mình trong đại dịch này. Nên cố gắng hết sức mình để xin được càng nhiều càng tốt, để hỗ trợ cho các bà con khó khăn”
Quên mình để hoàn thành nhiệm vụ
Sau những giờ đi cứu trợ bà con, Đình Vinh quay về lán trại thực hiện nhiệm vụ chốt trại cùng đồng đội. Mọi hoạt cá nhân bây giờ đều chỉ quanh quẩn trong khu lán trực này. Và những lúc này Vinh chạnh lòng nhớ về vợ, về người con cái nhỏ, người cha già. Họ chỉ cách nhau chừng 20km và cùng sinh sống trong cùng thành phố này. Nhưng cũng như những anh em tuyến đầu khác. Đã gần ba tháng rồi họ vẫn chưa được gặp nhau. Nhớ nhau, gọi nhau, nhìn nhau, tất cả đều chỉ qua màn hình điện thoại này. Nhưng với bản chất người lính phòng cháy chữa cháy can trường. Và sự thấu cảm của những người trong gia đình người lính cứu hỏa. Họ không quên nhắn nhủ nhau mạnh mẽ hơn nữa và cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao.
“Đồng chí Vinh về đây công tác trực chốt, cùng chúng tôi trong thời gian vừa qua. Đồng chí làm rất tốt trong các công việc giúp dân. Những hộ khó khăn ở trong đường 18, như vận động mạnh thường quân. Chuyển những cái gói hàng cứu trợ vô trong hẻm sớm, để giúp bà con. Mặc dù công tác ở đơn vị khác, nhưng mà về đây giúp đỡ những người dân trong các mùa dịch này. Tôi thấy đồng chí rất tốt, trong công việc phòng chống dịch và giúp đỡ bà con”
Cho đi là còn mãi, người lính cứu hỏa can trường trong mọi hoàn cảnh. Tâm nguyện “vì nhân dân quên mình” luôn là kim chỉ nam hướng Đình Vinh. Đến những việc làm tốt đẹp dành cho đồng bào mình.
Bài thơ thay lời kết về Anh
Phóng sự xin việc khép lại với bài thơ mà người dân ở khu phố 3, phường Linh Trung, Thành phố Thủ Đức. Đã sáng tác dành tặng các chiến sĩ cảnh sát PCCC cứu nạn cứu hộ hồ thành phố Hồ Chí Minh.
“Viết về anh luôn 5 tháng đi xa,
Giúp cho dân vùng quá qua đại dịch,
Bất chấp nguy nan Covid mùa là địch,
Thương dân tình mang lời hịch xông lên.”
Xem thêm : Kim thu sét